Thưởng thức cá kèo kho Bến Tre ngon tuyệt
Thử tưởng tượng cảnh ngồi trong nhà chòi lá giữa đồng ruộng, mùa gió chướng lập đông vào đêm trăng tỏ, vừa lội dưới ruộng lên lạnh cóng tay chân gặp món cá kèo kho nóng hổi này thì
Bến Tre nhiều sông rạch phù sa nước lợ, cây đước, cây bần rất phát triển nên rất thích nghi với loại cá kèo. Khoảng từ tháng mười âm lịch trở đi, theo con nước rằm mồng một, cá kèo chạy bung quá bể. Có những miệng bung một đêm cá chạy cả trăm ký, gánh về nhà không kịp, phải đào lỗ đổ cá trên bờ, chớ chậm chạp là bể bung. Cá nhiều mà lại ngon. Con nào con nấy mập lù bằng cẳng cái, dài cả gang, ruột trắng phau.
Cá kèo quý nhất là bộ gan, ăn béo khỏi chê, lại thêm tí mật nhân nhẩn đắng mà người Bến Tre hay nói đùa: “Ông già vợ cũng không nhường, chỉ để cho… dì út”!
Cách ăn cá của người xứ này cũng ngộ, thể hiện tính cách “chém to kho mặn” của người Nam Bộ và phảng phất nét hào hiệp của ông bà những ngày khai hoang mở cõi, được thiên nhiên ưu đãi, nhưng thiếu phương tiện “gia cố” cầu kỳ.
Cá kèo vừa đổ bung tươi rói, không đánh vẩy, cắt khúc vì làm như vậy con cá sẽ cứng mình không ngon. Bắc nồi nước lên bếp chỉ chờ hơi âm ấm là đổ cá sống vào, đậy vung lại đun tiếp, cá quẫy nghe rào rào, lát sau mở vung hớt vẩy cá”guộng” theo bọt. Nêm vài muỗng nước mắm, mặn nhạt tùy khẩu vị, thêm bột ngọt hành lá. Thế là đã có một món ăn tuyệt hảo để nhậu, để ăn cơm tùy ý.
Thử tưởng tượng cảnh ngồi trong nhà chòi lá giữa đồng ruộng, mùa gió chướng lập đông vào đêm trăng tỏ, vừa lội dưới ruộng lên lạnh cóng tay chân gặp món cá kèo kho nóng hổi này thì còn gì sung sướng bằng. Phần thì đói, phần thì lạnh, phần ngon nên mỗi người ăn một ký khỏe re. Khi ăn phải nguyên con, không được giẻ ra vì mình lấy phần đầu còn chừa khúc đuôi ai ăn? Khi ăn, đừng ăn nhỏ nhẹ, gắp con cá để vào miệng nuốt một cái, chỉ còn xương sống rồi thưởng thức mùi thơm vị ngọt của thịt cá, vị béo của gan, vị đắng nhưng hậu ngọt của mật, rồi hớp một ngụm rượu đế và nghe thoảng đưa trong gió hương lúa đưng thì hé nhụy hứng sương đêm. Tất cả sẽ hòa quyện với nhau đằm thắm mặn mà đơn giản như thế thôi mà lại thấy nên thơ. Miếng ăn dân giã giữa đồng đâu có cần nhiều món, chế biến kỳ công. Chỉ cần kho nhạt nên như vậy là đã có thể thành món mồi nhậu một mình trong đêm trăng, tha hồ mà uống mà ngất ngư, chán rồi nằm lăn ra mà ngủ.
Leave a Reply